VÌ SAO MÌNH VẪN MỈM CƯỜI

Có nhiều anh chị em bạn bè luôn hỏi mình, sau nhiều sóng gió như vậy, sao em vẫn tươi cười như thế? Em im lặng một lúc rồi lại nở nụ cười như bình thường mà thưa rằng: “Em gặp anh chị, em phải cười chứ, vì anh chị là những người quan tâm em, hỏi han em, vậy anh chị chính là những người quan tâm em, thế thì nụ cười của em là để dành cho mọi người đó” Còn em cũng có lúc buồn, kiệt quệ, gục ngã, thậm chí là bế tắt,… Nhưng em vẫn tin một điều rằng khi em có lòng muốn giải quyết vấn đề thì vấn đề sẽ được giải quyết. Em biết ơn cuộc sống vẫn còn cho em cơ hội và các anh chị vẫn cho em cơ hội. Em còn được sống vui vẻ khỏe mạnh, còn đủ đam mê và nhiệt thành để tiếp tục làm việc, cống hiến và sẻ chia, tiếp tục để trả ân tình mà các anh các chị đã dành cho em. Mãn nguyện và đủ đầy với thực tại chính là những lời chúc phúc, những lời động viên từ anh chị em thật sự quan tâm và chia sẻ cùng em. Em chọn lựa đón nhận những tích cực để tiến lên, để hoàn thiện bản thân, để mình luôn có sự trải nghiệm đầy đủ với thực tại. “Cảm ơn” trong sự chân thành nhất mà em có thể làm được và thầm cầu chúc cho mọi người (những ai luôn cho em cơ hội, động viên, thậm chí rầy la để giúp em tốt hơn). Mang ơn mọi người, em sẽ luôn cố gắng, cố gắng hơn nữa. Với em, Kiến trúc như là hơi thở, sự nghiệp đó là những gì cả đời em hướng đến, em hạnh phúc khi mang lại những tác phẩm xinh xắn gửi tặng mọi người. Em mỉm cười lần nữa, tạ ơn, biết ơn và cảm ơn.

Next
Next

VỮNG TÂM VỚI NGHỀ